
》Video Tương Tự
Lộ video vợ chồng chịch nhau bao phê – Phim Sex Việt
phim sex dong tinh nu
Phim Sex Việt hôm nay gửi đến anh em 1 video với tiêu đề : Lộ video vợ chồng chịch nhau bao phê – Phim Sex Việt
Tôi cười:
– Không biết. Chắc lại mấy thằng đẹp trai hả?
– Bình thường, nghe thử không? Hay lắm!
Tôi lắc đầu nguầy nguậy. Một thằng con nít lớp 6 hẳn nhiên không thích thiết bị nhạc nhẽo rầm rĩ này. Linh hỏi tiếp:
– Mày sinh nhật tháng mấy?
– Tháng… mày hỏi làm gì? – Tôi ngạc nhiên.
– Không có gì. – Em cười – Mày có công ty sinh nhật chứ?
– Không. Tao chẳng bao giờ tổ chức, cũng chưa bao giờ được tặng quà. Hay mày tặng tao mẫu gì đi?
– Với 1 điều kiện! – Em giơ ngón tay.
– Là gì?
Mùa xuân qua đi, mùa hè ập tới có chiếc nắng gay gắt cùng những bài kiểm tra cuối kỳ. Tôi và Linh ngừng việc bút đàm trong giờ, thay vào đó là tập trung thi cử. Dù đã siêu cố gắng để lấy cái bằng khen học trò chuyên nghiệp nhưng vì điểm nhàng nhàng tiếng Anh quá tệ lậu, tôi chỉ lóp ngóp ở vị trí học trò tiên tiến. Khốn nạn thay, ngày họp phụ huynh cũng trùng mang ngày sinh nhật của tôi. Suốt thời cấp hai, tôi không bao giờ được hưởng 1 bữa sinh nhật vui vẻ. Lần này ko mang cái tát nào, nhưng hàng mớ thở dài chán chường từ thầy u là bánh sinh nhật, các lời quở trách là thêm vài cây nến. Để tăng thêm phần bi kịch, hai cụ gần xếp tôi vào lớp học hè.
Đúng là sinh nhật hoàn hảo! Còn Linh, dĩ nhiên, em vẫn là học trò giỏi. Nhưng em chẳng coi mấy mẫu bằng khen là chuyện gì to lắm.
– Được học sinh giỏi, sướng ghê!
– Quan trọng gì chứ? Ngày trước tao học trò trung bình, ba má với nhắc gì đâu!
– Thật á? Mày học trò trung bình á?
Tới ngày bế giảng, mẫu mặt tôi dài thườn thượt lúc nghĩ đến mùa hè khổ đau phía trước. Kể cả thằng Choác bày trò ra sao chăng nữa, chiếc mặt tôi cũng chẳng vui lên nổi. Sau lễ bế giảng, tôi uể oải trở về nhà. Đúng khi ấy, Linh xuất hiện trước mặt tôi rồi chìa ra 1 cái hộp nhỏ. Tôi hỏi:
– Gì thế?
– Chúc mừng sinh nhật! – Em cười tươi.
– Hả? Cái đếch gì thế?
– Thì mở ra đi!
Tôi làm cho theo lời em. Trong hộp là hai mươi dòng đĩa, toàn nhạc rock! Và ko thể thiếu chiếc tên Bon Jovi mà em từng giới thiệu. Lần đầu tiên trong cuộc đời, có người tặng tôi quà, mà lại là con gái!
Xem tiếp:
phim sex đồng tính nam
Nghe tôi đề cập lại chuyện cũ, Linh cười mãi không thôi. Kỷ niệm thời học trò luôn đem đến nụ cười dù đó là chuyện vui hay buồn. Linh nhấp ngụm café rồi hỏi:
– Hai mươi đĩa cơ à? Lâu vậy mà Tùng vẫn nhớ à? Chắc giờ hỏng hết rồi nhỉ?
Ừ, Red Hot nữa, hai đĩa lận! Papa Roach, Foo Fighters, Linkin Park ba đĩa, đa dạng quá, mình ko nhớ hết. Có cả Metallica, đúng không?
– Không, hồi đầu mình không nghe Metallica. Sau này mới nghe.
Linh gật gật:
– Ừ, đúng rồi! Sau đó Tùng chuyển sang nghe metal, đúng không? Bây giờ vẫn nghe à?
Tôi gật đầu cười. Em tiếp lời:
– Tùng chẳng thay đổi gì mấy nhỉ? Cấp hai, cấp ba, đại học, tới lúc đi làm, Tùng vẫn vậy.
Tôi nhíu mày:
– Nói kháy mình hả?
– Không. Mình thích các người như vậy. Giờ đi làm, mình cảm giác toàn bộ người ko “thật” chút nào. Cái này chắc Tùng hiểu… Mình cảm giác đề cập chuyện sở hữu người khác gượng gạo gạo sao sao đó!
Tôi mỉm cười song không đáp. Hầu hết sinh viên mới ra trường đều bỡ ngỡ trước cuộc sống lẫn lộn dung nhan màu, trừ mấy thằng từng hoạt động đoàn thể.
Ban đầu người to ca cẩm và ra lệnh cấm đề cập tục chửi thề, sau trăm thằng con nít riết cả trăm chửi bậy, người lớn chỉ biết lắc đầu cho một thế hệ hư hỏng. Bọn tôi – những đứa trẻ chỉ coi đấy là niềm vui thường nhật, chẳng quan tâm đạo đức hay hư hỏng gì sất. Và tất nhiên, ở chiếc thời Internet còn mông muội đó, bọn con nít bắt đầu xúc tiếp web đen – hay kể trắng ra là những trang khiêu dâm. Ở cấp hai, môn Sinh học với phần dạy nam nữ nhưng thầy giáo bộ môn luôn bỏ qua, thế bắt buộc bọn trẻ thơ tò mò tự khám phá cũng… khôn cùng bình thường.
Thằng Choác hay bị phụ huynh xử theo bí quyết trang bị nhất. Nhà nó gần mấy quán net, hi hữu thầy u nó lại đảo ra thì bắt gặp ngay thằng cu con đang ngoạc miệng chửi bới. Ôi thôi, đội viên Choác hy sinh oanh liệt! Còn tôi bị xử theo bí quyết thứ hai. Một ngày nọ, tôi trốn lớp học thêm của bà chủ nhiệm, bả gọi điện về nhà thông báo, má tôi ngay tức khắc chạy ra và lôi cổ
Em còn chế nhạo tôi thêm một hồi nữa rồi nói:
– Học đi! Nghe đề cập cuối năm, đứa nào đội sổ sẽ nên chuyển đi và nhường cho bọn lớp khác đấy!
– Thật á? Sao mày biết?
– Hôm 20/11, cha mẹ tao đến nhà bả thì bả bảo vậy. Bố mẹ tao bảo bả ca cẩm mày nhiều lắm
– Thế mày muốn giảm thiểu tao thật à?
Em chống cằm, mắt ngửng lên cao, đầu ngúng nguẩy:
– Không biết! Nhưng tóm lại là học đi!
Tôi ậm ừ, trong lòng lợn cợn những lời đề cập của bà chủ nhiệm.
ừ đó, sự căm ghét của tôi sở hữu bà chủ nhiệm vĩnh viễn ko thuyên giảm.
Mà tôi vừa đề cập gì đó nhỉ?
À!
“Cô gái mình thích”!
Sau món quà sinh nhật, tôi lưu ý Linh rộng rãi hơn. Dần dà, sự quan tâm đó biến thành 1 thiết bị tình cảm khó hiểu mà đến chính tôi cũng không hiểu. Phải, lớp 7, 1 tuổi mới, lũ choai choai bắt đầu chú ý bọn con gái – sinh vật ngoại trừ hành tinh nức tiếng thời cấp một.
bọn con trai thường bàn 1 chủ đề mà đi đâu cũng gặp, đại chiếc như vầy:
– Ê, mày biết con bé kia không?
– À, con Hằng ở lớp B. Sao?
– Mày biết nó không?
– Không, nghe mấy thằng kể thôi. Sao?
– Tao sẽ cưa nó.
– Hố hố hố!
Hoặc như chuyện giữa tôi sở hữu thằng Choác. Hai thằng vốn chỉ nói chuyện game, nhưng rồi 1 ngày kia, giữa giờ ra chơi.
Con trai phát triển, con gái cũng thế. Nhưng con gái tăng trưởng theo chiều hướng khác biệt hơn. Như 1 lũ sư tử dòng bị lôi kéo bởi các con sư tử đực với hormone nam tính cao, bọn con gái luôn quan tâm những thằng cao ráo đẹp mã hoặc cá tính (tôi ko ở trong đó, dĩ nhiên!). Khó mua được thằng cao ráo đẹp mã vì loại tụi sinh năm 90 thoát khỏi thời bao cấp chưa lâu, tía má chăm bẵm là thấp rồi, lấy đâu ra thể cái sữa DHA có vô số tì ti dưỡng chất tối ưu như tụi trẻ bây giờ? Vậy là chỉ còn cách bộc lộ chất nam tính. Mà chẳng phương pháp thể hiện nào tốt hơn… đánh nhau.
Mười năm cuối cùng của thế kỷ 20, gần như đa số thằng con trai đều coi mấy phim chưởng Tàu, hoặc phim “Người trong ao hồ” (Người trong giang hồ). Vậy là tụi trẻ cấp hai (cả cấp ba sau này) ra đời băng nhóm và… đánh nhau. Đánh nhau ko vì lý do gì cả. Ở mấy thằng gấu bể kiểu này, sở hữu mẫu gì đấy làm bọn con gái oằn oại lắm. Các cô thiếu nữ luôn khoái loài sói – các thằng bất bắt buộc đời và đầy kiêu ngạo. Sau này, tôi mới nhận ra rằng, các thằng gấu bể đó biết giữ lời hứa hẹn và biết thay đổi, còn những thằng đầu lớn mắt cận ốm yếu như tôi thì không. Nhưng ấy là chuyện sau này.
Trong số mấy đứa con gái oằn oại vì loài sói kể trên sở hữu Linh. Mấy dạo cuối học kỳ I, em thường kể chuyện mang thằng Gà (biệt danh). Mặt mũi thằng này tuấn tú hơn bọn con trai đồng lứa, trong lớp kể chuyện rộng rãi hơn học, ngoại trừ trường thì đánh nhau suốt. Nó là một con sói ko theo chuẩn mực thông thường. Và có các em gái sống theo lề lối thông thường, thằng Gà là một đồ vật kỳ lạ đáng để tậu hiểu.
Một ngày nọ, nhìn thấy Linh cười đề cập sở hữu thằng Gà, tôi ngay tắp lự nhào đến đấm thằng ôn
Nhưng mẫu màn đánh nhau trên chỉ tồn tại trong trí nghĩ đến của tôi thôi, he he!
Kể từ ngày ấy, tôi nỗ lực mua hầu hết phương pháp để níu giữ trái tim em luôn trong tầm tay của mình.
Học chính thì ko nói chứ học thêm ngồi tự do, muốn chen chân ngồi cạnh em ko dễ. Con gái chẳng muốn ngồi cạnh thằng con trai, mà chẳng thằng con trai nào khi không đến ngồi cạnh đứa con gái, đề cập cả là đứa nó thích. Vậy là muốn ngồi cạnh em, tôi cần ứng dụng triệt để chiến lược “thiên thời, địa lợi, nhân hòa”.
“Thiên thời” là Linh thường tới lớp học thêm sau lúc cả lớp ổn định chỗ ngồi, vậy buộc phải em sẽ ngồi hàng cuối. Tốt! Tôi ngồi hàng cuối. “Địa lợi” là các lớp học thêm đều công ty ở khu nhà cũ của trường, ở đấy vẫn còn bàn ghế dành cho bốn đứa học sinh.
Có các lúc, tôi sán lại gần Linh, hai cánh tay chạm nhau, đuôi tóc của em lất phất ở bờ vai tôi, em ngay tắp lự thì thào:
– Ngồi dịch ra mày, chật!
– Đang lạnh mà mày, ấm! – Tôi đáp.
Chúng tôi cứ ngồi thế đến hết buổi. Sau này, hễ ngồi cạnh nhau, tôi lại xán vào 1 tí và Linh cũng chẳng kể gì (trừ học chính). Dần dà, tôi thân thuộc mùi hương trên tóc em khi nào chẳng hay. Tôi nhớ vô cùng rõ mẫu mùi ấy. Nó hoàn toàn ko bắt buộc dầu gội mà là một chiếc gì đấy thoang thoảng, gợn lên từng chút rung động trong trái tim thằng con trai.
Đã qua rồi mẫu thời tặng quyển vở hay chiếc bút như các anh chị em thế hệ 8x, cần tôi chẳng biết tặng gì cho em. Tiền thì không mang (đàn ông khổ nhất lúc ko sở hữu tiền), xin phụ huynh thì ko dám (mẹ mà biết tôi sắm quà tặng bạn gái, bả cười tốc mái nhà). Tôi bèn hỏi thằng Choác:
– Cái gì vậy mày?
Tôi lủng bủng trả lời:
– Ờ… ờ thì… quà sinh nhật. Hôm nay sinh nhật mày, đúng không?
– Nhưng mà tao đâu thích kẹo kéo? Ai bảo mày mua?
Tôi cứng họng, đỏ mặt tía tai, mồm nở nụ cười chữa ngượng. Tặng 1 quà mà người ta ko thích, còn gì hổ thẹn hơn thế? Suốt buổi sáng hôm ấy, tôi đẫn đờ như thằng mất hồn
xem tiếp :