phimsexviet

》Video Tương Tự

Địt gái dâm lồn đẹp-Phim Sex Việt Nam mới nhất

phim sex đồng tính nữ

Phim Sex Việt Nam mới nhất hôm nay gửi đến anh em 1 video với tiêu đề : Địt gái dâm lồn đẹp-Phim Sex Việt Nam mới nhất

Một cô gái không bao giờ yêu 1 anh chàng không biết thay đổi.

Lảm nhảm chút nhé?

Điều gì là quan yếu nhất với 1 thằng đàn ông?

Người ta đề cập 1 thằng đàn ông sở hữu bốn điều phải lưu ý: Sức khỏe, gia đình, sự nghiệp và bạn bè.

Sức khỏe với nhiều cảnh trái ngược: Có thằng có họ hàng sở hữu bọn trâu cày, sở hữu thằng yếu nhớt, có thằng không thích tập thể thao buộc phải yếu nhớt, cũng với thằng thuốc lá bia rượu quá phổ biến mà chẳng thọ được lâu.

Gia đình cũng năm bảy loại: Có nhà hạnh phúc, có nhà không, mang gã kiếm được người vợ tử tế, với gã xui xẻo vớ buộc phải cô nàng sinh ra không nên để khiến cho vợ, sở hữu thằng đơn thân (ế!), Có thằng hòa thuận với gia đình, mang thằng tứ cố vô thân.

Sự nghiệp cũng muôn ngàn bát vạn: Người công nên danh toại, kẻ chẳng chút nghề ngỗng, mang người nhàn nhã tới cuối đời, có kẻ lên voi xuống chó.

Và bởi ko thể chịu được ba biến số trên, các thằng đàn ông tìm đến trang bị cuối cộng và hy vọng nó là 1 hằng số: Bạn. Xin phép cho tôi bỏ từ “bè”, bởi “bè” dùng để chỉ những thằng ngồi trên bàn nhậu hoặc hùa theo, đám này ko với giá trị. Bạn ở đây là một thằng (hoặc một đứa con gái) xứng đáng với hai chữ “tri kỷ”. Người sở hữu một, người với hai, có người suốt đời chẳng tìm nổi một đứa bạn thân. Tôi sống chưa đủ lâu để nhìn thấy tri kỷ, nhưng tôi biết sắm nó khó vô cùng.

Hồi đầu cấp hai, không tính thằng Choác, tôi còn chơi sở hữu một thằng nữa, biệt danh là Cháy. Thằng này học cộng thằng Choác hồi tiểu học, lại cộng trục đường từ trường về nhà sở hữu tôi. Chỉ sở hữu hai lý do đơn thuần trên, tôi làm bạn với nó. Và cũng từ đó, tôi nhận ra một chân lý hiển nhiên: Những thằng bạn ko hề giống nhau. Bạn chỉ nhận ra chân lý ấy lúc bạn chớm khôn – tức là bước vào tuổi dậy thì.

Không giống có thằng Choác ngày nào cũng oang oang như hòm thuốc pháo, thằng Cháy lại yên ổn ỉm như quả lựu đạn chưa rút chốt. Gọi là quả lựu đạn chưa rút chốt vì hễ nó mở miệng câu nào là y như rằng đối tượng được kể tới bị thốn. Hồi lớp 6, lần đầu tiên thằng Choác rủ đi chơi điện tử, nó đang diễn đạt dòng môn Háp Lai (Half – Life) hay cỡ nào, khẩu súng 31 khác khẩu 43 thế nào. Tôi đang nhìn thằng Choác có ánh mắt ngưỡng mộ thì thằng Cháy nhảy vào chẹn họng:
– Mịa, ông mới chơi hôm trước mà “nổ” kinh vãi!

Thằng Choác cứng họng.

Bị thằng bạn bóc mẽ, thằng Choác ko đề cập được gì, như 1 hậu sự thuốc pháo ngập nước mưa vậy.

Chắc mày nhìn bài con Linh chứ gì

Thằng Cháy ko đề cập thêm nữa, chỉ cười. Nói thêm là điệu cười của nó không sằng sặc dài dằng dặc như tôi, cũng chẳng hể hả kiểu thằng Choác mà ngắn ngủn, phiên phiến chỉ nhệch

Phải nói thằng Cháy đùa dai khủng khiếp. Nửa đầu năm lớp 6, lúc tôi ngồi cộng bàn sở hữu bạn nữ khác, thằng Cháy cứ gán ghép tôi mang con nhỏ đó

Rồi thì cả ba thằng đều trải qua các ngày trốn học đi chơi điện tử. Tôi và thằng Choác phải xác nhận thằng Cháy chơi Háp Lai hay thật. Cái tay của nó đã điều khiển con chuột đến cảnh giới mà bao thằng mơ ước: Vẩy 46

Học sinh ngày đấy chẳng sở hữu phổ biến tiền, bao nhau chơi điện tử mang tinh thần lá rách đùm lá nát là chuyện cơm bữa. Có khi thằng này trả giùm thằng kia, đôi lúc 1 thằng trả hộ cả hai thằng.

Nó nhớ hôm vật dụng tư đã bỏ ra hai nghìn để bao tôi, hôm thiết bị sáu bỏ ra 1 nghìn hộ thằng Choác, nhớ luôn cả đồ vật ba của tuần thứ 1 tháng 12 bỏ ra năm nghìn gánh cho cả tôi lẫn thằng Choác.

Nó không nhớ suông, nó nhớ để đến ngày thứ bảy tuần cuối cộng của tháng 12, tôi và thằng Choác buộc phải bao nó tổng cộng tám nghìn, 1 nửa chơi điện tử, 1 nửa khao nộm và cá chỉ vàng nướng. Thằng Cháy cực kỳ tử tế lúc thông tin trước vài ngày cho bọn tôi chuẩn bị tiền. Cảm ơn Cháy! – Tôi muốn thốt lên như thế. Nhờ nó, tôi được học rằng cuộc sống ko gì miễn phí, nói cả là giữa bạn bè.

Cái thì tương lai của nó thường rơi vào thời khắc bí quyết thì bây giờ bảy ngày, mà bảy ngày đủ xóa sổ trí nhớ của bọn trẻ con

Tuy vậy, dù chơi có nhau suốt cả năm lớp 6 lẫn lớp 7, tôi chưa hề tới nhà thằng Cháy lần nào. Bọn trẻ thơ hồi đấy rất khoái rủ bạn bè về nhà mình chơi. Nhưng bởi thằng Cháy ko rủ mà tôi cũng chẳng hỏi, do đấy hai đứa chưa bao giờ qua nhà nhau. Trong nghĩ suy của tôi, nhà thằng này hẳn phải giàu lắm bắt buộc mới sở hữu 1 cái lò sưởi. Tại sao là lò sưởi? Số là thế này: Thằng Cháy mang mượn loại thằng đi du học 1 cuốn sách.

Bó tay ông! Lửa có sưởi khác nhau!

– Hay là nhà cô dì chú bác bỏ nó mang lò sưởi?

– Chịu, biết thế đếch nào được!

Tôi không sử dụng rộng rãi tình hình kinh tế gia đình thằng Cháy hay nhà nó mang lò sưởi hay không. Vấn đề là sở hữu 1 dạo thằng Cháy nghỉ ốm, khoảng sắp ba

Vào một buổi chiều, sau giờ học thêm, như không lệ, ba thằng lại cùng nhau về nhà, vừa đi vừa tán phét về game

– Ăn ô mai ko bọn bay?

Tôi và thằng Choác lắc đầu. Thằng Cháy đề cập tiếp:

– Đ. M, thèm ô mai quá!

Thế thì chọn ô mai cho tao đi!

Đan Mạch! – Tôi và thằng Choác lẩm bẩm. Mua cho bạn gói ô mai chẳng có gì lớn tát, lớn tát ở chỗ hai thằng đều nhẵn túi. Thằng Choác nói:

– Hôm khác đi mày! Bọn tao hết tiền rồi!

Đ. M! – Tôi và thằng Choác lẩm bẩm lần hai. Bạn bè ai nhớ tiếc nó mấy nghìn? Vấn đề là chiếc thói lèm bèm của thằng Cháy

Đã bảo bọn tao chưa sở hữu tiền! Để mai tao mua, được chưa? Lắm miệng vãi!

Thằng Cháy bĩu môi vẻ như không tin.

Hay mày “chôm” dòng gói ô mai đi? Coi như ko phải bao tao nữa!

Tôi ko nên đứa học sinh ngoan, nhưng cũng nhận thức được đánh cắp là điều xấu. Tôi chỉ cười nhạt rồi bỏ ngoài tai lời bắt buộc của thằng Cháy. Nó đề cập tiếp:

Chơi điện tử? Nghe cũng thú vị. Bọn trẻ thơ ngày đó đều chung giấc mơ ăn ngủ tại hàng net

Không với gan chôm thì nhắc thẳng ra chứ nên gì yên ổn im thế? Hèn vãi!

Một thằng học sinh lớp 7 thừa hiểu đánh cắp là xấu, nhưng nó lại với thể làm bất cứ trang bị gì trước lời thách thức của thằng bạn.

Cả ba đứa chạy vào con hẻm sắp đó, thằng nào thằng nấy thở hồng hộc vì sợ. Mất năm phút hoàn hồn, tôi làm vẻ dương dương tự túc rồi ném gói ô mai cho thằng Cháy:

– Đó! Ngày mai mày trả tiền cho tao!

Ngày hôm sau, tôi tới lớp với tâm cảnh tốt thỏm, đứng ngồi không yên. Thấy tôi mặt mày tái xanh tái đỏ, Linh hỏi:

– Mày sao thế? Ốm à? Cần xuống phòng y tế không?

Tôi lắc đầu và toét miệng cười. Tôi không thể kể cho Linh biết hành động đáng hổ thẹn hôm qua.

xem tiếp :

 

 

Cực phẩm em tây áo đen -Xem phim sex Việt Nam

phim sex đong tinh nu

Bà chủ hàng quà vặt chắc chắn biết mình bị mất cắp, nhưng với lẽ bả không biết kẻ trộm là thằng nào, hoặc fake như biết mà cho qua. Nghĩ đã thoát, tôi thở phào nhẹ nhõm, lòng tự răn từ nay không dám chôm chĩa nữa

Mọi chuyện vẫn im ổn cho đến giờ sinh hoạt cuối tuần. Tôi nhớ hôm ấy trời mưa rinh rích suốt buổi sáng,

Rốt cục thì bọn tôi cũng chẳng khiến gì thằng Cháy. Nhưng đề cập từ đấy, nhóm ba đứa tách ra, tôi cùng thằng Choác chơi sở hữu nhau, còn thằng Cháy chọn bạn khác chơi (hoặc lợi dụng) cho hợp bản chất bẩn chớt của nó.

3c có phổ biến nghĩa, như Cháy Chết Chó, Chó Chết Cháy, Chết Cháy Chó, Chết Chó Cháy hoặc đơn thuần hơn: Cháy Chó Chết.

Ba đứa cũng không đi học về cùng nhau nữa, và loại ước vọng tìm bạn tri kỷ của tôi đổ bể hoàn toàn. Nó thậm chí còn đau đớn hơn cả lời nguyền rủa của ba má sau lúc gặp bà chủ nhiệm. Khỏi buộc phải đề cập các cụ chửi tôi thậm tệ thế nào. Thôi thì đủ tất cả lời lẽ ác nghiệp nhất. Nhưng ác nghiệt tới mấy vẫn ko bằng sự thật mà một thằng chọi con mới lớn đã vấp phải

Bạn bè mang nhau mà đối xử như vậy sao?

Tội của tôi xứng đáng bị đuổi khỏi trường chứ đừng kể đuổi khỏi lớp. Nhưng vì một lý do nào đấy, tôi vẫn được giữ lại. Nhiều năm sau, khi hỏi lại chuyện cũ, mẹ tôi kể rằng cần dùng phong suy bì biếu xén bà chủ nhiệm. Tôi không biện minh hành động của mình, nhưng tôi không thể hiểu vì sao thằng Cháy khiến cho thế? Tôi ko dám kể mình bao nó chơi điện tử đa dạng hơn, nhưng tôi dám nói mình đã trả đủ tiền mà nó đòi.

Ba tháng sau, tôi nghe đi nghe lại album thứ nhất của Linkin Park (album Hybrid Theory – năm 1999), mồm cứ nhâm nhẩm những tiếng ca gào thét. Suốt quãng thời gian đó, tâm tình tôi hỗn loàn như chính album nhạc.

Thấy tôi học hành xuống dốc, Linh liên tiếp đề cập nhở nhưng tôi chỉ ừ hữ cho qua. Ban đầu em nhẹ nhàng hỏi lý do nhưng tôi ko nói, mặc dầu tôi có quá rộng rãi tâm sự.

Mày làm cho sao thế? Sao mày ko chịu học? Mày nhắc mày logic lắm cơ mà?

– Ờ thì tao không thích, thế thôi! – Tôi giải đáp bâng quơ.

– Cái gì mà thích hay không thích? Mày ko nhớ tao đề cập gì à? Bà… muốn đuổi mày ra khỏi lớp! Mày học đi chứ? Muốn ra khỏi lớp à?

Nó, hay chính tôi đây, nổi khùng như 1 đứa trẻ đương giận dỗi:

– Này! Mày là má tao hay sao mà nhắc phổ biến thế? Nói vừa thôi! Đi mà lo loại thân mày ấy! Tao sống thế nào kệ tao!

Linh đỏ mặt tía tai, em lẩm nhẩm điều chi đó rồi nói:

– Ừ, tao lo thân tao! Mày lo thân mày!

Từ đó, tôi ko bút đàm sở hữu Linh nữa

xem tiếp :

 

Em chỉ là bồn chứa tinh của anh- Phim Sex Việt Nam