phimsexviet

》Video Tương Tự

Địt em hot girl dâm đãng-Xem phim sex Việt Nam

phim sex đong tinh

Xem phim sex Việt Nam hôm nay gửi đến anh em 1 video với tiêu đề : Địt em hot girl dâm đãng-Xem phim sex Việt Nam

Mười thằng con trai dàn hàng trên các chiếc mini Nhật hay cào cào Đài Loan phóng vun vút, đám còn lại cổ vũ tung trời. Đứa hay giành thắng lợi nhất là thằng cu sở hữu con cào cào với ba số, mở lên số 1 là nó phóng như tên lửa, ko thằng hẹo nào đuổi kịp. Bảo vệ ngày đấy hơi hiền, chỉ lúc nào lũ nhỏ ngoạc mồm chửi bậy phổ biến quá, mấy ổng mới quát nạt, còn ko cứ mặc bọn tôi chơi đùa thoải mái.

– Mày nhìn cái gì thế?

Thằng Choác chớp chớp mắt và chỉ tay về 1 đứa con gái:

Tôi phải hài lòng sự thật rằng mình sẽ học cấp ba mà ko mang Linh. Tôi sẽ học lại cách hòa nhập trường mới, tậu bạn mới, học lại phương pháp yêu một cô gái.

Linh chấp thuận sự reset ấy và em vui vẻ bước đến tương lai. Con gái biết ưng ý hoàn cảnh, không như lũ đàn ông không tính mặt tỉnh giấc bơ mà bên trong vẫn níu kéo hoài niệm như tôi đây.

– Ê, mày kể tiếng Anh đa nghĩa đúng không? – Tôi hỏi Linh.

– Ờ, một câu sở hữu siêu nhiều nghĩa! Nhưng sao mày hỏi thế?

Tôi mỉm cười. Tôi nghĩ mình đã thay đổi, nhưng chung cuộc tôi vẫn chỉ thằng trẻ trâu năm lớp 7, ko hơn không kém.

Cái giọng vịt đực của tôi làm cho em cười rũ rượi. Nhưng rồi em cũng hát cộng tôi, hai đứa cộng gào lên, hát như chưa bao giờ được hát, đến nỗi lũ bạn nên quay lại ngó xem đứa nào đang chửi nhau. Nu metal, chửi bậy, chơi điện tử, hôn trộm, chiếc nắm tay giữa mùa đông, bản kiểm điểm, thằng bạn đểu, các trò nghịch ngu, hầu hết chấm dứt trong không gian rộng lớn của quảng trường, giữa bầu trời trong veo ko gợn mây ngày hè tháng năm. Một cuộc sống mới đang chờ đợi tôi ở phía trước, nhưng cứng cáp tôi sẽ ko quên cuộc sống kí vãng này.

Bởi vì sở hữu một vật dụng mà người ta gọi là “kỷ niệm”.

– Cái tay đâu? Đưa xem nào!

Tôi giơ cẳng tay trái có lốt sẹo dài ngoằng trước mặt Linh.

Kỷ niệm thật lạ, khi thì làm người ta hào hứng, lúc thì đưa người ta về những ko gian bao la không tiếng động. Có thể Linh đang nghĩ về chuyến tham quan, những buổi ăn quà vỉa hè cộng đứa bạn thân, hoặc cũng với thể là thằng Gà. Chịu! Suy nghĩ của đàn bà mang thể chạy khắp thiên hà! Còn tôi? Tôi nhớ về 1 cô gái tóc đen đuôi ngựa và giấu kín giọng hát lý tưởng của mình suốt thời cấp hai.
Nhưng quá đa dạng khoảng im sẽ nhạt, như 1 cốc café quá rộng rãi đá. Tôi bèn lên tiếng:

– Rồi… ờm, vậy Linh gọi mình ra đây với việc gì thế? Kể lại chuyện ngày xưa chắc? Hay là… sắp cưới?

Linh lắc đầu:

– Nhớ mình kể gì chứ? Năm sau, mình muốn sang Úc khiến cho việc. Sao mà cưới xin được?

Con gái tuổi này lấy chồng sinh con là chuyện thường ở huyện, thậm chí có cô chu đáo vạch kế hoạch tóm được 1 thằng là cưới và sinh con đẻ mẫu luôn. Nhưng thằng Choác kể không sai, Linh vô cùng khác so mang tụi con gái đồng trang lứa. Em không khác mấy cô bé Hoa Ngọc Linh cấp hai năm xưa: Thích tự do và ko ràng buộc. Hoặc cũng mang thể… em muốn kiếm chồng Tây? He he, ai mà biết được nữ giới thích gì?

– Thế tóm lại là gọi mình với chuyện gì nào? – Tôi nhe nhởn.

Linh nhổm người đấm vào vai tôi:

– Lâu ngày ko gặp, giờ muốn gặp, bộ ko được à?

Em đấm rõ đau. Tôi thoa xoa vai rồi cười làm hòa và ko gặng hỏi nữa.

Lâu không gặp phải muốn gặp?

– Nhìn lại cơ thể “hoành tráng” này coi! Con nào mê được thì khá bị lạ! Hồi cấp ba, thằng Choác phán người thương mình sẽ béo tròn quay. Giống kiểu Nobita và Chaikô ấy!
– Rồi sao nữa? – Linh cười.

– Rồi lên đại học, nó lại phán ý trung nhân mình sẽ gầy gò y sì mình!
Linh tủm tỉm:
xem tiếp:

 

Chổng đít cho anh đút cặc vào- Phim Sex Việt Nam

phim sex dong tinh nam quan he

– Vậy thì vững chắc còn lần phán thiết bị ba nữa?!

Lũ con gái thi nhau viết lưu bút, còn tụi con trai nỗ lực đi chơi điện tử được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Chúng tôi nỗ lực bớt xích mích, bởi lẽ chẳng đứa nào muốn chấm dứt cuộc đời cấp hai trong sự nóng giận hoặc biện hộ nhau. Tôi cũng dành đa dạng thời gian kể chuyện mang Linh hơn. Giữa chúng tôi không bao giờ hết chuyện, song cả tôi lẫn em đều lảng hạn chế câu chuyện ở lăng Bác.

Rồi ngày bế giảng diễn ra

Chia tay bạn bè ở tuổi mười lăm ko cần chuyện dễ chịu. Sau đó, nhà trường quyết định dành riêng 1 ngày vui chơi cho khối 9, nhưng là sau kỳ thi tốt nghiệp.

Hai tuần sau lễ bế giảng, kỳ thi thấp nghiệp diễn ra khắp thành phố

Nói chung thi tốt nghiệp cấp nào cũng thiếu nghiêm trang như nhau, quay bài hỏi bài đủ cả, thành thử tôi thấy công sức ngốn ba trăm trang môn ngữ văn chẳng xứng đáng. Dù vậy, tôi cũng ko hỏi bài hoặc quay cóp. Chẳng buộc phải tôi đạo đức hoặc ngoan ngoãn gì, mà vì bài thi hơi dễ so có các bài đánh giá khó hoảng hồn ở lớp chọn, không khiến được họa là thằng ngu.

Sau ngày thi cuối cùng, đa số học sinh khối 9 tới trường và cùng ăn chung sở hữu nhau 1 bữa. Chúng tôi vừa ăn, vừa đề cập chuyện, vừa chửi bới nhau tung trời

Tới chiều, cả lũ lại rủ nhau ra lăng Bác, sắp như ko thiếu sót đứa nào. Những cái xe đạp rong ruổi theo từng con phố, đứa nào đứa nấy đấu láo tung toé và chẳng sử dụng rộng rãi đến người đi đường xung quanh. Tôi đèo Linh, em ngồi phía sau mở đĩa của Foo Fighters (ngày đấy máy nghe nhạc CD còn siêu phổ biến), em đeo phone bên phải, tôi đeo phone bên trái. Giai điệu ồn ào của các bản nhạc rock khiến tôi đạp nhanh hơn. Khi chạy đến lăng Bác, track đồ vật tư “Times like these” chứa lên, và… lạ quá, Linh đang hát! Dù đang đeo phone, nhưng tôi với thể nghe rõ tiếng em chen lẫn vào giọng hát của tay vocal:
I’m an one way motorway…

I’m the one that drives away…

Follows you back home…

Tôi ngỡ ngàng. Em hát hay quá

Tôi buột mồm:

– Hát hay ghê mày?

Em cười:

– Ừ! Ngày bé tao muốn khiến ca sĩ lắm, nhưng má bảo ca hát chẳng có mai sau gì cả!

– Nhưng mày hát hay thật mà! – Tôi nói – Sao ko thử xem?

Em lắc đầu:

– Người to chẳng ai hiểu đâu!

’m a little divided…

Do I stay or run away…

Leave it all behind?

Linh nói.

– Ờ, hơi lạ!

– Ờm… nhắc sao nhỉ? Vì tao thấy nó thật tự do, ko bị ràng buộc bởi đồ vật gì cả!

Tôi đạp chầm chậm và tụt dần so có lũ bạn.

Phải chăng em đã mang chủ ý từ trước lúc bảo tôi nghe ban nhạc này? Hay toàn bộ chỉ là vô tình?

Em đã có câu trả lời rồi.

Em muốn sự tự do và ko ràng buộc.

Tôi ngửa mặt nhìn bầu trời trong vắt ko gợn mây. Trái tim tôi chừng như đâu đấy mãi tít trên kia và tôi ko thể tậu thấy nó. Nếu em trả lời khác, tôi đã mang thể tậu thấy

Một thực tại là lớp nào có dăm ba cô xinh xắn, lớp đó sẽ vui hơn nhiều so với mẫu lớp chẳng với cô nào cả.

Dù vậy, sự tình chưa đến mức quá bi đát. Tôi chú ý ở hàng cuối cộng mang một cô bé nhỏ nhắn sở hữu mái tóc đen đuôi ngựa. Em thấp người, má lúm đồng bạc và vô cùng dễ chuyển sang màu đỏ ví như cười nhiều. Hỏi ra mới biết em tên Châu.

Lằng nhằng mãi rồi cũng đến buổi học đầu tiên, tôi được xếp ngồi cộng bàn mang con bé lớp trưởng. Trong toàn bộ câu chuyện học đường, tình ái sẽ phát sinh với con bé lớp trưởng, bạn nghĩ thế phỏng? Không, con bé ấy ko thuộc tuýp người tôi ưng ý buộc phải chẳng mang chuyện gì xảy ra cả. Chỉ là chung bàn, hết! Suốt năm lớp 10, không tính mượn đồ sử dụng học tập hoặc chép bài, tôi chẳng nói chuyện sở hữu nó mấy.

Dễ vì nói chuyện sở hữu ai cũng được, khó vì không cần ai cũng kết thân được, giống như tuổi mười sáu: Đầy thoải mái nhưng rộng rãi nghi ngờ. Gần chỗ tôi ngồi có hai thằng, thằng trước tiên thì hỏi gì cũng không biết: Game không, phim sex ko (điêu toa vãi, thằng đực mười sáu tuổi chưa xem sex!). Thằng thứ hai lại biết tuốt, trên thông thiên văn dưới tường thông cống, nó còn nói nhà nó có cả máy tính, PS2, X – box

Tất nhiên tôi ko từ bỏ công cuộc kết thân bạn bè. Tính cách của tôi ko cho phép mình tồn tại như một dòng bóng trong lớp. Mọi trò tinh nghịch của bọn con trai, tôi đều tham gia.

ôi nhận ra ở tuổi này, chung đường về, chung trò chơi hay chung cách đề cập chuyện chưa hẳn đã thành bạn bè. Nó dường như là 1 dòng gì đó phức tạp hơn mà tôi chưa thể hiểu.

Học hành tẻ nhạt, bạn hữu chưa đâu vào đâu, tôi bèn dành thời gian vẽ.

Đã có lần, tôi hì hụi năm tiếng đồng hồ để vẽ 1 thành phố viễn tưởng trên giấy A3. Và đã với lần, má dẹp hầu hết mớ bút chì và giấy vẽ của tôi chỉ vì tôi tốn quá đa dạng thời kì vào vẽ.

“Không với ngày mai đâu, con ạ! Học đi

Dù vậy, niềm mê say vẽ đó chưa bao giờ thuyên giảm. Tôi vẽ ko dừng nghỉ, những bản vẽ nhiều đến độ bắt buộc nhét xuống gầm tủ hoặc dưới gầm giường, hạn chế để mẹ phát hiện, cứ hai tháng buộc phải di tản chúng 1 lần.

. Môn vẽ có nhiều lĩnh vực và tôi sinh ra không cần để vẽ truyền thần, ký họa, biếm họa, vẽ các bức tranh kiểu Picasso hay bề ngoài 1 ngôi nhà để ở.  Ngày ấy, tôi không biết vẽ chủ đề đó sẽ mang lại tiền bạc hay không, tôi chỉ biết rằng còn được vẽ, cuộc sống của tôi còn thú vị.

Hầu hết chẳng quan tâm, chỉ sở hữu thằng Choác gật gù “cũng tạm” vì nó là bạn thân của tôi.

iữ niềm ham mê cho riêng mình. Lên cấp ba, tôi vẫn giấu kín niềm ham mê ấy, dù rằng tuổi mười sáu là tuổi “sống để chia sẻ”.

xem tiếp :

 

Thầy giáo chịch nữ sinh dâm vú to-Phim Sex Việt