
》Video Tương Tự
Cô giáo bị học sinh nam địt- Coi phim sex Việt Nam
Coi phim sex Việt Nam hôm nay gửi đến anh em 1 video với tiêu đề : Cô giáo bị học sinh nam địt- Coi phim sex Việt Nam
Nào ngờ, hiện tại lại gặp sát tinh trong giang hồ – Đoạt Mệnh song thi.
– Lăng phu nhân!
Đoạt Mệnh song thi cùng cất giọng thâm trầm kể :
– Giáo chủ bọn ta hoài tưởng phu nhân đã lâu rồi. Từ lâu đã nghe đề cập phu nhân là mỹ nhân trong võ lâm, sao lại nỡ để Giáo chủ bọn ta nhung nhớ thảm não như vậy?
Biểu hiện trên mặt hai lão quái này khiến người ta trông thấy ắt bắt buộc nổi da gà rởn tóc gáy.
Hai lão từ từ bước đến, mồm nói :
– Phu nhân! Hay là theo bọn ta cùng trở về thôi?
Thiếu nữ – tức ái nữ của Tam Tương đại hiệp, tức đến độ biến sắc đẹp diện, nàng quát to :
– Hai lão quái vật đừng tổn phí lời, muốn sắm loại chết thì bổn cô nương sẽ thành toàn cho các ngươi!
– Quái vật!
Đoạt Mệnh song thi – Cung Thi huynh đệ cộng ngoác miệng cười một tràng quái đản rồi cộng nói :
– Tiểu cô nương này đề cập năng thật có lý, ừ! Lớn lên rồi cũng trở nên mỹ nhân giống mẹ ngươi thôi!
Trong lúc nói, lão lão đã bước qua bên cạnh Y Phong, nhưng ngay cả nhìn cũng không nhìn Y Phong 1 lần, tựa như căn bản không trông thấy chàng.
– “Chẳng biết bọn chúng với nhận ra ta hay không?” – Y Phong thầm nghĩ.
Nghi vấn của chàng ngay tức thì với câu trả lời.
Cung Thân – vì lão ta sinh ra vào giờ thân – trong Đoạt Mệnh song thi, đưa tay đẩy Y Phong qua một bên và dửng dưng đề cập :
– Hình như vị bạn hữu này và Lăng phu nhân còn sở hữu chuyện gì chưa giải quyết xong, nhưng hãy nể mặt huynh đệ ta mà bỏ qua đi thôi. Bằng hữu, ngươi tránh ra đi!
Cung Dậu cũng nhìn chàng và mỉm cười, tợ hồ như vô cùng với hảo cảm với chàng.
Y Phong tránh qua trái một bước, lòng thầm nghĩ :
– “Quả nhiên là bọn chúng không nhận ra ta”
Tam Tương đại hiệp tuy cực kỳ với hiệp danh, nhưng Y Phong vẫn không khỏi lo lắng cho hai mẹ con Tôn Mẫn. Quan trọng nhất là chàng tuyệt ko có chút ác ý với hai mẹ con bạn họ, huống hồ là còn mang chung một kẻ thù.
– “Có điều tự thân ta còn khó bảo vệ, ngoài ra bọn chúng không nhận ra ta cần ta vẫn mang thể đi. Song, giả dụ ta xuất thủ, nhất định hai lão quái này sẽ từ lộ số võ công mà nhận ra lai lịch của ta, lúc đó sợ rằng đối tượng là ta chứ không buộc phải hai mẹ con bọn họ”.
Chàng quay đầu ko nhìn tình hình bên kia nữa.
– “Chẳng với gì là nói không thông cả”.
Chàng tự giải thích cho mình :
– “Dù sao thì ta cũng không quen biết hai mẹ con bọn họ, huống hồ bọn họ còn bức ta động thủ, ta ko quản vào chuyện của bọn họ cũng chẳng sao…”
Nghĩ thế, nhưng lương tâm của chàng đã cảm thấy tương đối bất an. Chàng chứa bước đi ra phiến đá, vừa định tung mình phóng đi, thì thốt nhiên nghe mang tiếng kêu thảm…
Chàng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn, vì chàng cho rằng hai má con bọn họ quyết ko thể thảm hại trong thời gian cực ngắn như vậy.
Lần quay đầu này làm cho cho đa dạng sự việc của chàng về sau thay đổi, mệnh vận của cả cuộc đời chàng cũng được quyết định trong lần quay đầu này.
Bất luận việc quay đầu lại của chàng với lợi hai với hại đối với chàng thì trong cảnh huống này, chàng sở hữu thể ko quay đầu lại được sao?
lùng sục khắp Hoa Sơn, và phát hiện hai thi thể của Đoạt Mệnh song thi trong khe núi.
Hai sát tinh của võ lâm hiệu xưng là Song thi, ngày nay đã biến thành Song thi thật rồi. Cái chết của hai huynh đệ này siêu thê thảm, 1 lão huyết nhục trên mặt đều tơi tả, tựa như bị đại lực ưng trảo chụp lên mặt
Chuyện này tức thì gây chấn động võ lâm, từ đấy phát sinh hàng loạt phán đoán, ai là nhân vật đánh chết Đoạt Mệnh song thi. Thiên Tranh giáo cũng huy động 1 lực lượng hơi hùng hậu, cơ hồ như lục sắm cả từng gốc cây ngọn cỏ trên Hoa Sơn, nhưng bọn chúng có sắm ra người nào đâu!
Trong khi Thiên Tranh giáo sạo sục khắp Hoa Sơn, thì trên đường đến Trường An có một cỗ xa mã lướt đi vô cùng nhanh. Ngựa kéo xe là giống tráng kiện, nhưng khi này đã ko giới hạn phì bọt trắng nơi miệng, rõ ràng cỗ xa mã này đã đi một quãng đường khá dài trong 1 khoảng thời kì ngắn.
– Bằng hữu, bữa nay ngươi sẽ chết thêm một lần nữa! – Bọn chúng lại quát lớn.
Võ công của Đoạt Mệnh song thi tự hình thành 1 gia phái, và cao cường hơn những Kim Y đàn chủ mà Y Phong từng đối địch. Nhưng điều khiến cho Y Phong ko hiểu là võ công của Tôn Mẫn lại ko bằng ái nữ đã thọ thương của bà ta. Điều này là do chàng không biết võ công của Tôn Mẫn chỉ rèn luyện sau lúc kết hôn có Lăng Bất Tu, phải tự nhiên không bằng Lăng Lâm luyện từ nhỏ.
Trong khi động thủ, Y Phong phải gánh chịu rất nhiều áp lực, ko tới nỗi bại thủ, nhưng muốn thắng cũng ko dễ. Chàng biết rằng cuộc chiến hôm nay, trừ phi Cung thị huynh đệ đều vong mạng, bằng ko về sau vĩnh viễn ko với 1 ngày yên thân, bởi lẽ đối phương đã khám phá chân tướng của mình
Nhưng Cung thị huynh đệ lại ko buộc phải thiết buộc phải liều mạng. Hai lão thấy cách đánh của đối phương thì bất giác kinh tâm, song cả hai đều bị bức vào thế chẳng mang thời gian để rút binh khí.
Bỗng nhiên Cung thị huynh đệ nhìn nhau rồi cười nhạt đề cập :
– Bằng hữu! Liều mạng cũng vô dụng thôi, chẳng bao lâu nữa sẽ sở hữu thêm hai vị Hương chủ Kim Y đàn đến tiếp ứng.
Kẻo bắt buộc nếm nhiều thống khổ đấy!
Lời này quả nhiên làm cho Tôn Mẫn cả kinh, nhưng Y Phong là nhân vật từng hành Nam tẩu Bắc, kinh nghiệm giang hồ phong phú, cơ bản chàng ko để ý tới những lời kể của đối phương
Đoạt Mệnh song thi chau mày và trùng hợp mục đích cũng chuyển sang Tôn Mẫn, cả hai cộng cười nhạt rồi đề cập :
– Lăng cu li nhân! Huynh đệ bọn ta là trước quân tử, sau tiểu nhân, ví như hiện nay cu li nhân không đi theo bọn ta, chờ lát nữa hai vị kia tới thì e rằng lời kể chẳng hay ho hơn huynh đệ bọn ta đâu.
Hai lão phát ra tràng cười vô cùng khó nghe rồi kể tiếp :
– Không nói tới các chuyện khác, hai vị Hương chủ đó chỉ sở hữu 1 điểm…
– Hai vị đấy mà thấy mỹ nhân như phu nhân thì chẳng biết chuyện gì xảy ra.
Lời này lập tức khiến Tôn Mẫn đỏ mặt, trong lúc phát chiêu động thủ, quả nhiên vì hổ thẹn và phẫn nộ mà kém phần quyết liệt hơn trước. Tất nhiên Y Phong cũng nhận thấy tình hình này, chàng quát to :
– Họ Cung kia, hãy bớt khiến mất mặt Thiên Tranh giáo đi thôi! Dùng các lời hạ luôn thể như vậy để ứng phó với 1 nữ tử thì còn gì danh hiệu trong võ lâm.
Tả hữu song chưởng của Cung thị huynh đệ cùng phát ra, nhưng giữa chừng thì đột nhiên thay đổi phương hướng, mãnh kích vào пɡựᴄ và vai trái của Tôn Mẫn. Huynh đệ hai người như liên thủ công địch, kết hợp vô cùng nhịp nhàng, diệu kì vô cùng. Võ công của hai lào vốn đã bất phàm, lại thêm kết hợp bắt buộc uy lực tăng thêm mấy phần.
Hai lão lại cười nhạt và cố ý cao giọng khinh bạc nhắc :
Ngay cả bản thân ngươi còn lo chưa xong mà ở đó ra uy gì hả!
Lời này quả nhiên làm Y Phong tức khí tới độ mất đi vẻ trầm tĩnh thường thấy của chàng. Chàng soạt chân giảm thiểu một chiêu của Đoạt Mệnh song thi, nhưng chưởng vỗ ra lần nữa, vận xuất đủ mười thành công lực.
Nhất thòi hai lào liếc nhìn nhau và nháy mắt 1 dòng đầy thâm ý.
Huynh đệ hai người này đã tương thông tâm ý từ nhỏ, ngay cả cách nói giống như đúc từ 1 khuôn. Lúc này không hẹn mặc cả hai cùng nghĩ :
Nghĩ đoạn, cả hai cộng hú 1 tiếng dài, chưởng ảnh bỗng nhiên hướng qua Tôn Mẫn. Chuyển biến này làm cho Y Phong ngoài việc công địch ra còn bắt buộc chú ý tới sự an nguy của Tôn Mẫn.
Sau tiếng hú, Đoạt Mệnh song thi vận toàn lực xuất 1 chưởng rồi hốt nhiên tung người lướt đi.
– Thất bồi!
Hai lão khẽ quát 1 tiếng rồi cùng lui ra mép phiến đá.
Làm sao Y Phong chịu để cho đối phương
Cung Thân kêu thảm 1 tiếng rồi quay người, vận toàn bộ sức lực cuối cùng xuất 1 chưởng. Nhưng chưởng này đã sức tàn lực kiệt, Y Phong trầm hai vai xuống, song chưởng như hai quả thiết chùy múc thẳng vào пɡựᴄ Cung Thân. Lão quái này lại kêu thảm một tiếng nữa, mồm phun ra một búng máu tươi, phun thẳng vào người Y Phong.
Nhưng nghe tiếng kêu thảm của Cung Thân, tâm tình lão ta như nát ra từng mảnh
Trạng thái của hai tử thi đều vô cùng thảm, mỗi lão nằm một không tính Y Phong.
Y Phong cũng đã đẫm máu toàn thân, hữu chưởng vẫn còn gác trên thi thể Cung Dậu, dung nhan diện chàng tái nhợt, hai hàm răng nghiến chặt, khóe
Bình sinh trong đời Tôn Mẫn đã từng thấy ko ít trường diện thê thảm nhưng hoàn cảnh này vẫn làm cho bà ta cảm thấy lạnh người. Bấy giờ hàn phong mới làm bà ta cảm thấy buốt giá.
Tôn Mẫn bước tới cạnh Y Phong, đưa tay sờ lên mũi và mồm của chàng, và biết tuổi teen đem sinh mạng của mình ra bảo vệ người
Bà lại bước tới cạnh ái nữ Lăng Lâm, khi này cũng đang thoi thóp thở, song thương thế nhẹ hơn tuổi teen kia nhiều. Bất giác bà cảm thấy hai mắt nhòa đi, bà không biết là vì cảm kích bạn teen kia hay cảm kích trời xanh, nhưng chung quy đó là nước mắt cảm kích.
Phần cảm kích này vẫn còn lưu lại trong lòng Tôn Mẫn cho đến hiện nay lúc bà đang ngồi trong xe. Vì nhớ lại các điều đấy cần song mục của bà lại khởi đầu rưng rưng ngấn lệ. Cũng giống như đại toàn bộ người cảm ân đồ báo, suốt đời này bà ta vĩnh viễn không thể quên được ân tình của Y Phong.
Đương nhiên, việc bà ta an toàn thoát đi được trước khi Thiên Tranh giáo sạo sục Hoa Sơn là hoàn toàn dựa vào chính bản thân bà ta. Trong cảnh nguy hiểm như vậy nhưng bà ta vẫn bảo tồn được sự suy đoán chuẩn xác.
Sau khi thần trí thanh tĩnh, Tôn Mẫn tức tốc đưa ái nữ của mình và Y Phong về chỗ ẩn cư, sau ấy sử dụng thuốc trị thương đắp cho Y Phong. Tuy nhiên đối mang nội thương của Lăng Lâm và Y Phong, bà ta lại thúc thủ vô kế, chẳng sở hữu giải pháp gì.